Thứ Hai, 14 tháng 1, 2013
khi bước đi ta luôn có một con đường
Em vẫn phải đi qua tháng qua năm
Đi qua hết những thăng trầm cuộc sống
Em chợt nhận ra mọi thứ vẫn dài rộng
Dù chẳng còn anh ấp ủ yêu thương
Đẩy xa anh đẩy vào nơi rất sâu
Em vẫn biết đang cứa vào tay mình lặng lẽ
Em mỉm cười giấu đằng sau giọt lệ
Vết thương trên môi sẽ hết bầm thôi?
Em sẽ học và phải học thôi
Phải cố quên đi người mình yêu thương nhất
Dẫu bầm dập đi trong cơn gió ngược
Phải đớn đau đem nhớ… gửi vào quên
Chật hẹp đời thường trong cõi nhân gian
Phải bước cùng ai trong dòng đời xuôi ngược?
Em sẽ hát một mình và đi về phía trước
Phải chăng?...
Phía không anh vẫn có một con đường.
….
Đăng ký:
Đăng Nhận xét (Atom)
2 nhận xét:
Cất thật sâu , thật sâu yêu thương
Em lặng lẽ một mình ngồi trước biển
Trước rộng dài đại dương câm nín
Chỉ có những giọt buồn nghiêng chày vào tim
Ngoài xa kia những con sóng dịu êm
Sao xé nát mình khi ôm bờ cát
Không còn anh không còn khao khát
Trốn trong câu thơ em nói dối lòng mình
……
Em lạnh lắm
những tháng ngày
không anh
Em xin lỗi vì luôn mong nhớ
Em xin lỗi vì luôn trăn trở
Chẳng giấc nào ngủ yên
Giấc mơ nào anh đã trao em
Vui buồn đều có nhau trong đó
Giấc mơ bây giờ bỏ ngỏ
Sao anh không về với em?!!
Nỗi nhớ đông cứng lại trong tim
Môi quên cười và mắt buồn xa vắng
Nước mắt chảy vào trong mặn đắng
Anh ơi em nhớ anh!!!
Đăng nhận xét