Thứ Hai, 14 tháng 1, 2013
EM GIỮ ANH LẠI HÀNH TINH XANH
Ở đâu ngôi sao xanh
Trong câu truyện cổ tích
Anh tìm cho mình sự tĩnh mịch
Ở đâu, ở đâu trong dải ngân hà
...
Sao anh quên yêu thương vạt hoa cải tháng ba
Sao anh quên bình yên đêm mùa hạ
Sao anh quên ngọt ngào trước biển cả
Sao anh quên bàn tay nhỏ một thời anh đã nâng niu
.
Sợi tóc mềm không buộc được chân anh
Bước lên chiếc thang phân định
Giọt nước mắt sẽ là truyện cổ tích
Khi anh khoác vào đôi cánh bay đi
Chẳng có những điều thần kì
Chẳng có tầm ma để dệt áo
Những con thiên nga trốn đâu khi trời giông bão
Chẳng đến bên em...
giũ lông thành người anh em khát khao
.
Quả đất trần trụi làm sao
Khi ai cũng muốn bước lên tàu vũ trụ
Ngân hà ơi con sông ngăn trở
Chỉ còn nhìn thấy nhau trong tiết mưa ngâu
...
Em rất ghét mưa ngâu
Nên sẽ không để anh bay đâu
Cho dù... chỉ trong tiềm thức
Em giữ anh
bằng cuộc đời thực
Bằng những yêu thương ...
Chẳng đợi đến khi anh mỏi cánh mới quay về.
19/6/2012
Đăng ký:
Đăng Nhận xét (Atom)
2 nhận xét:
bencuasohoanghon
Jun 22, 2012 11:07 PM
Khi anh đọc bài thơ
Nghe thổn thức ở đêm trầm lắng
Nghe ngược dòng rẽ xoáy nước bâng khuân
Khi anh dừng viết , để màu mực nghĩ suy chất đắng
Kỷ niệm ùa về , vây con chữ trắng trong
Đàn thiên nga giữa bão giông
Không còn tầm ma dệt áo
Cổ tích cũng chừng đánh mất thần thông
Phép nhiệm màu tự mất?
Tự đánh đổi để hóa thành trống rỗng
Chắc nước mắt chỉ để lấp đầy một khoảng vắng thôi em !
Thổn thức gọi anh ơi
Nước mẳ em lại rơi lặng lẽ
Vẫn biết đó là điều không thể
Em vẫn đợi anh về...
Anh về nhé phải không anh?
Đăng nhận xét