Trang

Thứ Ba, 16 tháng 4, 2013

ĐỢI EM

Không có yêu thương, không có kì tích...


Đem những yêu thương trao tặng cuộc đời
Ngày mỗi ngày gieo niềm vui nho nhỏ
Chỉ đơn giản thế thôi nhưng là ngọn nguồn hạnh phúc
Khi nhận được nụ cười hạnh phúc lai thăng hoa...

....
Anh đi rồi em đã cố gắng sống thật tốt. Đã nhủ lòng mình " Cất thật sâu, thật sâu yêu thương" Dù biết rằng rất đớn đau, vượt hơn cả ngưỡng chịu đựng, dù biết " em đang cứa vào tay mình lặng lẽ"... đề tiếp tục bước đi, để lo cho hai đứa ...
Cho đến hôm nay dẫu còn nhiều rất nhiều việc em chưa làm được và còn nhiều điều em muốn làm nhưng ...thời gian của em sắp hết rồi.
Nuối tiếc ư? Em tự hỏi và cho đến hôm qua em đã có thể trả lời rành rọt : không.
Hai đứa trẻ sẽ phải tự đi trên đôi chân của mình và em tin chúng sẽ sống tốt.
Đã có thể nói lời tạm biệt với tất cả.
Em bây giờ đã có thể mỉm cười về bên Anh rồi.
Đợi em !