Trang

Thứ Năm, 28 tháng 2, 2013

XÔI NÉN GIÒ LỤA



















Chiều nay ngủ dậy muộn. Nó xuống nhà, trên bàn ăn thấy có món xôi nén với giò lụa. Bên cạnh đó có hai cặp bánh dầy, tự nhiên Nó ngẩn cả người, nhớ Hà Nội đến nao lòng.Từ tốn ngồi vào bàn ăn bóc lớp lá chuối xé lá thật nhỏ để bánh còn nguyên vẹn kẹp miếng giò lụa vào giữa và cắn một miếng nhỏ . Bánh dẻo, thơm, quyện với hương vị đậm đà, thơm ngọt của giò lụa, bất giác Nó bật lên tiếng khen: ngon quá!
Nhìn qua khung cửa của phòng ăn những chùm hoa phượng đỏ chói đang chen lấn dần những búp chồi non tự nhiên Nó thấy bâng khuâng.
Xôi nén ăn với giò lụa món ăn tầm xế chiều ngày xưa anh hay để phần cho Nó, một món ăn Nó rất thích và bao giờ ăn nó cũng ăn rất nhỏ nhẹ từ tốn, với Nó ăn thế mới cảm nhận hết vị ngon của món ăn chơi này của người Hà nội. Anh Nó thường bảo nhìn mèo con ăn thấy thương tự nhiên cảm thấy muốn ôm em vào lòng để che chở, còn nó chỉ cười. Anh ơi! Đã bao mùa hè rồi anh nhỉ, bao muầ hè em không có anh...
-Chị nghĩ gì mà em thấy xa xôi thế?
Nó giật mình, Ku Công đang nhìn nó mỉm cười ở cầu thang.
_ Em có ăn không?
_ Có ạ.
Thằng bé dạo này cao lên khá nhiều nhưng vẫn gầy, nhìn thằng bé bất giác nó mỉm cười. Nó lột nhẹ tấm lá chuối và kẹp vào giữa hai miếng giò lụa thật to đưa cho em. Thằng bé đưa hai tay đón lấy và cắn ngay một miếng to vừa nhai vừa lúng búng : Ngon quá
-Ăn từ từ thôi chứ không ăn hết rồi mà không biết mình ăn gì đâu em.
Thằng bé toét miệng cười, Trời ơi ! thằng bé cười giống anh Nó đến thế . Tự nhiên trong lòng Nó thấy ấm áp.
Anh ơi em của chúng mình đã lớn rồi, dạo này Ku cậu ngoan hơn và sống tình cảm có trách nhiệm hơn anh ạ.
Chúng em nhớ anh!Mỉm cười anh nhé, chúng em sẽ sống tốt anh ạ.

19/6/2010

Không có nhận xét nào: