Trang

Thứ Hai, 21 tháng 1, 2013

GỬI NGƯỜI TA




Hóa ra như thế gọi là yêu
Sau cái gật đầu bên kia đầu dây không thấy được
Có lẽ lời tỏ tình trong chiều gió ngược
Nên cái gật đầu cũng gượng nghịu chẳng giống ai
.

Có phải chẳng giống ai nên chiều phai lời hẹn ước
Khoảng lặng chiều buông Tím đến nghẹn lòng
Bước chân về chầm chậm trong bâng khuâng
Chiếc điện thoại nóng ran trong bàn tay lạnh ngắt
.

Không phải mối tình đầu nên cũng quen khi không gặp
Thờ ơ lặp lại mỗi ngày Em có khỏe không em
Giằng co giữa có và không đều  thấy lỗi
Rỗng cả yêu thương nhạt cả bờ môi
.

Có lẽ ngày mai ta nói lại thôi
Để câu nói không đi hoang theo chiều gió
Để mình lại như xưa khi còn có thể thì thầm to nhỏ
Khi không có cái gật đầu mơ hồ không thấy phía bên kia

Không có nhận xét nào: