Em nhớ anh giấc ngủ chẳng bình yên
Nỗi nhớ mong luôn đưa em về nơi ấy
Nơi con sông bốn mùa nước chảy
Nơi cội nguồn em được sinh ra
Có nỗi nhớ nào lại không thiết tha
Có yêu thương nàò lại không mong nhớ
Em nhớ bản tình ca viết dở
Tiếng dương cầm lạc điệu ngón tay xinh
Chợt lạnh trong đêm trong bóng tối một mình
Cơn gió vô tình lách mình qua khe cửa
Bầu trời đêm nay qua khung cửa sổ
Sao cũng vô tình chẳng có một vì sao?
Ngủ lại đi em bên tai tiếng thì thào
Gió nhẹ lắm à ơi cơn gió hát
Khi em tỉnh giấc ngày mai sẽ khác
Anh sẽ trở về?!!! thương lắm ngủ đi em!...
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét