Trang

Thứ Hai, 21 tháng 1, 2013

Có một ngày như thế


Entry for December 29, 2008






Đăng ngày: 17:13 29-12-2008


Thư mục: Tổng hợp










Nó đi xem bóng đá

Trước trận bóng đá một ngày tự nhiên nó nhận được tin nhắn :

-Huynh với Muội cá độ bóng đá nhé.

Nó,
một con bé không mê bóng đá đến mức quên ăn quên ngủ nhưng mà luôn là
Fan hâm mộ đội tuyển Việt Nam từ ngày còn những cầu thủ Huỳnh Đức , Hồng
Sơn, Đức Thắng , Đỗ Khải . MInh Quang... Trong đội hình đội tuyển. Bẵng
đi một dạo khi các tiêu cực nở ra rầm rộ trong bóng đá nước nhà nó hầu
như ít quan tâm đến bóng đá. Vậy mà trước thềm trận đấu nó nhận được tin
nhắn đó làm sự hưng phấn trong mỗi lần đội Việt Nam ra quân lại trở lại
nó replay:

-
Đồng ý . ( sau khi bên kia ra tỉ lệ cá cược Thái Lan chấp nửa trái và
thắng độ là một tháng phải gọi dậy đi làm buổi sáng. Nó chọn đội Việt
Nam ( với giải thích vì tinh thần yêu nước , vì niềm tin ví sự khát khao
mong chờ chiến thắng...)

Buổi
sáng chủ nhật còn đang ngủ nướng thêm một tẹo nó giật mình vì chuông
điện thoại, huynh của nó nhắn cho phép lựa chọn lại kẻo ân hận. Mắt cay
xè nó nhăn nhó nhắn mỗi chữ KHÔNG rồi tắt đt ngủ tiếp. Chiều chủ nhật nó
trang điểm khá điệu đà để đi dự đám cứơi cháu của một người bạn của
Thầy nó , sau khi hoàn tất xoay một vòng trước gương với đôi giầy mới
mua thấy yên tâm nó chui vào thang máy đi xuống. Thầy nó đang đợi trong
ôtô nháy mắt cười phen này meocon sẽ làm cho trái tim của những chàng
trai rung rinh phải biết, Nó đỏ mặt rúc vào xe phản ứng yếu ớt con không
thèm chơi với Thầy nữa.

Vừa mới xong phần đầu giới thiệu cô dâu, chú rể rồi đến màn nghi lễ cắt bánh cưới , rót sâm_panh nó đã cấu tay Thầy đòi
về làm Thầy ngạc nhiên. Nó ghé tai Thầy thì thầm: con phải đi xem bóng
đá. Thầy nó ngoác miệng cười hết cỡ làm mọi người cùng bàn giật mình rồi
kéo tay nó đứng dậy, hai Thầy trò ra đến bên ngoài Thầy nó giải thích
Thầy nó cười vì cũng muốn bỏ về để đi xem bóng đá . Sau một hồi bàn bạc
hai Thầy trò thống nhất đến quán cafe để xem cho tăng phần cảm nhận
không khí bóng đá, dù nó sợ khiếp đám đông nhưng trước sự thuyết phục
hùng hồn của Thầy, nó đồng ý ( vì tò mò đi để biết , để cảm nhận và hơn
thế nữa vì tức Thầy nó chọn đội Thái Lan thắng). Đập vào mắt nó khi xe
vừa dừng bánh là một không khí cực kì náo nhiệt trước quán, khoảng 2
chục thanh niên mặc áo phông mầu đỏ trước ngực là ngôi sao vàng, trên
trán là tấm băng rôn Việt Nam Vô Địch hặc Việt Nam Chiến Thắng chạy lăng
xăng bán vé vào quán và hướng dẫn gửi xe. Nó ngỡ ngàng nhưng Thầy nó
nhanh tay dắt nó vào tận bên trong . Liếc nhanh xung quanh nó thấy quán
rộng mênh mông vườn thật đẹp đặt khoảng khoảng 20 cai tivi màn ảnh rộng
cái lớn nhất khoảng 300 inch và ...trời ơi một biển người, Bàn uống cafe
được dẹp hết thay vào đó là các ghế nhựa bỗng nó vấp phải một cái gì đó
ngã chúi xuống, may có một người ngồì bên cạnh đỡ nó và Thầy nó túm
chặt tay mới không ngã lăn ra, Nó nhìn xuống chân và cười phá lên vì các
ghế được buộc chặt lại với nhau bằng các sợi dây kẽm, trong lòng nó đầy
thắc mắc tại sao họ phải làm thế và lẩm bẩm dở hơi quá. Nó còn lạ hơn
nữa khi Thầy nó đưa vé vào cửa thì được nhân viên đưa đến cho một lon
nước ngọt và một cái ly bằng... nhựa, loại một lần dùng xong thì bỏ đi.
Nó lẩm bẩm biết thế thì về nhà xem có tốt hơn không. Sân ầm ĩ tiếng nói
tranh luận về đội hình ra quân, các Bình Loạn Viên mở hết công suất "
chỉ đạo" miệng cho huấn luyện viên của đội tuyển Việt Nam dù lúc này
trên màn hình đang chiếu chương trình ca nhạc tạp kỹ. Màn hình thay đổi
cả quán lặng đi và sau đó những tràng pháo tay cũng với tiếng la hét bắt
đầu vang lên : Việt Nam Chiến Thắng . Trận đấu bắt đầu.

Phút
8: Thái Lan hưởng đá phạt, ở khoảng cách khoảng hơn 20m, Thonglao đưa
bóng vào trung lộ, nhưng cầu thủ Việt Nam đã phá bóng lên cả quán hồi
hộp rồi những tràng pháo tay và còi thổi lên rộn ràng chúc cho đội Tuyển
Việt Nam .

Phút
21: Thái Lan đã có bàn thắng đầu tiên. Từ quả đá phạt bên ngoài vòng
cấm của Sutee, Dangda đã băng vào rất dũng mãnh và đánh đầu tung lưới
của Hồng Sơn. Tỷ số của trận chung kết sau 2 lượt trận tính đến thời
điểm này là 2-2. Cả quán lặng lẽ nhưng chẳng vì thế mà không còn hi
vọng. Các Fan ra sức chỉ đạo miệng cho các cầu thủ và cả huấn luyện viên
( tôi thầm mỉm cười và ước giá như họ nghe được những nhà cầm quân trên
quán nhỉ).

Bỗng tai
nó như bị xé rách " sut... đánh đầu " ghế nó ngồi bay về phía trước và
nó ngã bay về phía sau thẳng vào ngực một ai đó và rơi xuống đất Thầy
của nó và kẻ gây án vội túm nó đứng dậy, nó đau điếng nhìn lên mắt rơm
rớm nhưng không dám khóc cũng ngoác miệng ra cười khi thấy thủ phạm tiếp
tục dán mắt lên màn hình và miệng nói lời xin lỗi , nó đổi chỗ cho Thầy
và tiếp tục theo dõi trận đấu. Điện thoại nó bỗng rung lên, nó mở tin
nhắn ra xem thấy nội dung : Sáng mai gọi Huynh dậy lúc 7h nhé, buồn cho
Muôi. Nó mắm môi trả lời : Chưa mà rồi tiếp tục theo dõi. Lúc này cả
quán cafe như một lò lửa nào vỗ tay nào còi thổi nào vỏ lon đập vào nhau
để cổ động cho đội tuyển Việt Nam.Nó cũng bị không khí dó cuốn theo và
nó chợt nghĩ giá như mình được ở trên san Mỹ Đình thì Hạnh Phúc biệt
mấy.

Phút
31: Một cơ hội rõ rệt cho chúng ta khi Công Vinh nhận bóng từ bên cánh
trái rồi đi thẳng vào trước vòng caams. Tiền đạo số 9 tung ra một cú cứa
lòng khá kĩ thuật. Kosin đã bị đánh bại nhưng bóng lại đi chệch cột dọc
trong gang tấc, Những tiếng suýt xoa tiếc nuối trong quán nổi lên và
những tiếng tự an ủi ép sân chút nữa là có cơ hội ...

Phút 42: Thái Lan được hưởng quả đá phạt trực tiếp trước khung thành của Hồng Sơn. Bóng được Sutee treo vào trong vòng cấm để Suchao bật cao đánh đầu nhưng Hồng Sơn đã kịp thời bắt gọn.

Phút 44: Cơ hội thực sự của ĐT VN. Chúng ta có một
pha phối hợp vỗ mặt hàng thủ của Thái Lan. Công Vinh tung ra đường
chuyền bổng để Quang Thanh áp sát. Rất tiếc sau pha tì đè hợp lý , hậu
vệ của Việt Nam lại dứt điểm đi chệch cột dọc khi đã đối mặt với Kosin.
Đây cũng là tình huống cuối cùng của hiệp một. Mọi người lặng đi tiếc
nuối. Nó quay sang thấy Thầy nó mỉm cười thì chợt cấu cấu vào tay Thầy
một cái thật đau. Thầy hiểu tâm trạng của nó cười an ủi.

Kết
thúc hiệp một Thủ phạm gây án lúc này hình như đã bình tĩnh lại đập vai
nó ( làm nó giật nẩy mình) nói lời xin lỗi, nó quay xuống mỉm cười nói
không sao cả , Khoảng 2 phút sau anh chàng xin phép đổi chỗ cho Thầy và
xin phép được mời nó một ly cam vắt, Nó mỉm cười giơ lon nước ngọt vẫn
cầm trong tay và lắc đầu. Sau đó chăm chú nhìn lên màn hình theo dõi
chương trình ca nhac, lòng thầm mong Thầy nó đổi lại vị trí. Người đó tự
giới thiệu đã học xong ĐH Y nhưng lại đang làm GĐ điều hành của một
công ty địa ốc nổi tiếng ở SG. Nó ngồi lặng lẽ đỏ mặt nhìn lên màn hình.

Hiệp
hai lại bắt đầu cả quán lại cuốn vào trận đấu , lúc này mọi người có vể
lo lắng hơn, vội vã hơn, đây đó vang lên tiếng chửi thề tiếc nuối, chửi
cả trọng tài đã ăn gian ... Những tiếng vỗ tay dường như to hơn , còi
thổi nhiều hơn và tiếng gõ vở lon cũng vang lên dồn dập hơn.

Một vài Chỉ Đạo Viên lên tiếng đòi thay người ai đó nói to : Thay Minh Phương vào đi ...

Bỗng
cả quán như nín thở khi Thái Lan tổ chức phản công nhanh ở phút 60
nhưng Hồng Sơn đã xuất sắc đổ người cản phá cú sút từ xa của đội bạn.
Những tiếng vỗ tay hoan hô Hồng Sơn nổi lên mừng "thoát nạn". Kẻ bên
cạnh bị cuốn vào trận đấu vỗ vào lưng nó một cái tưởng long cả phổi rồi
lại cuống quýt xin lỗi, Nó xin đổi chỗ cho người ở dãy dười để tránh cổ
động viên cuồng nhiệt này.

Huấn luyện viên thay đổi người Minh Phương vào sân mọi người lại vỗ tay vang đậy

Phút 80: Sóng gió được tạo ra trước khung thành của Việt
Nam khi cú đá phạt góc của Sutee đưa bóng đi ngang qua cầu môn của Hồng
Sơn. Rất may cho chúng ta là không có một cầu thủ nào của đội khách đã
tiếp được bóng.

Phút
84: Cũng xuất phát từ một quả phạt góc. Suree đã bật cao đánh đầu. Hồng
Sơn đã bị đánh bại nhưng Tấn Tài đã kịp thời bọc lót và phá bóng ngay
trên vạch vôi.

Thái
Lan đã tỏ rõ ưu thế về mặt thể lực khi liên tục dồn ép chúng ta trong
những phút cuối trận. Nhưng Việt Nam vẫn có được những pha phản công
nguy hiểm. Điển hình là cú treo bóng đầy nhạy cảm của Tài Em ở phút thứ
90 nhưng Kosin đã kịp thời lùi về và bắt gọn.

Phút
90+3: Vào rồi! Mọi thứ trong quán bị tung lên cao mọi thứ như chao dảo
nó cũng quên cả cách cư xử trong đám đông cũng hò hét hết cỡ. Trên một
vài gương mặt nó thấy thấp thoáng những giọt nước mắt ,,, và nó bỗng
thấy tối tăm cả mặt mũi gần như ngát xỉu vì đau đớn khi nhận nguyên một
cái ghế ngồi phang vào đùi. Trong niềm vui sướng vô bờ bến của mọi người
nó chập chợn trong cảm giác bồng bềnh và chỉ hoàn toàn tỉnh lại khi
Thầy đặt nó vào trong xe. Nó thấy bên cạnh là bộ mặt tràn đầy niềm vui
nhưng ánh mắt đầy hối hận của Hắn. ...

Chú
lái xe phóng nhanh chở Thầy trò nhà nó về nhà. Đường phố lúc này đông
dần lên tràn ngập màu đỏ, mầu của chiến thắng trên tất cả các gương mặt
đều hân hoan tràn ngập nụ cười... Nó nén đau nhắn vội một chữ : Huynh!

Và nhận được : Ừ, VIỆT NAM VÔ ĐỊCH. Muội!

Sáng hôm nay mới 5h50 chuông điện thoại của nó đã vang lên ( nó biết Huynh của nó đang thực hiện hậu bóng đá)

9h
nó chợt nhận một cuộc điện thoại số lạ hoắc, nó không nhấc máy. Sau đó
nó nhận được một tin nhắn kèm theo: Rât hối hận đã làm em bị thương rất
muốn nói lời xin lỗi và mong được tha thứ. Nó chợt mỉm cười và tinh
nghịch nhắn trả lời: bắt đền bằng cách gửi 100k vào quỹ khuyến học của .
Gửi xong nó chợt tiếc vì viết thiếu ba con số 0.


Không có nhận xét nào: