chênh vênh
.
Ngồi đây ta ngắm trời đêm
Sao rơi trong mắt bên thềm mênh
mang
Trong lòng sao cứ xốn sang
Ánh đèn hiu hắt nhuộm vàng
phố khuya.
Gió lùa vai lạnh em nghiêng
Mảnh
mai gầy guộc giữa miền cô đơn
Đêm về nỗi nhớ nhiều
hơn
Giọt rơi ướt áo thấm miền yêu thương.
Mỉm
cười sao mãi vấn vương
Sao đi chẳng hết sao thương quá nhiều
Người đi thương biết bao nhiêu
Nặng lòng người ở mỗi
chiều đơn côi...
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét