Trang

Thứ Hai, 14 tháng 1, 2013

ANH KHÔNG BIẾT HẾT ĐÂU






Anh không biết đâu

cho dù anh nói biết

Vì cuộc đời là câu chuyện cổ tích

Về những nỗi đau và hạnh phúc thăng hoa

Vì cuộc sống là bản tình ca

Về những yêu thương và những kì tích

rất nhiều bi hài kịch

Diễn viên

không ai khác lại chính là mình

Bên nụ cười xinh

là giọt nước mắt

Bên niềm đau ta có được những bàn tay

Ta bước đi trong cuộc đời

dù ngạo nghễ

hay nửa tỉnh nửa say

Có ai không cần một bờ vai tựa

Có ai không cần dù chỉ một nửa

Cái siết chặt tay

hay nhỏ nhoi thôi

một cái gật mơ hồ

Ai cũng thế thôi

đều có phút mong chờ

Dù chỉ là trong mơ

cho một điều ấp ủ

Chẳng ai nói rằng ...tôi quá đủ

Vì lòng tham con người hay vì khao khát bay xa...?

Mọi thứ dù ngọt ngào hay cay đắng

thì rồi cũng qua

Vết thương lên da non

hay suốt đời sưng tấy




Dù ngày mai

mãi ra đi không bao giờ thức dậy

Thì hôm nay ta vẫn mỉm cười

vẫn luôn tin

cuộc đời mãi vẫn còn ... nhiều lắm những thương yêu.




24/5/2012

2 nhận xét:

Nhà gom lá bàng nói...

Dù ngày mai
mãi ra đi không bao giờ thức dậy
Thì hôm nay ta vẫn mỉm cười
vẫn luôn tin
cuộc đời mãi vẫn còn ... nhiều lắm những thương yêu.
HS yêu đời quá ta, như Khalil Gibran đấy, hì..., xin chúc mừng bài thơ có ý hay. Thân.

Hoa sữa nói...

Cám ơn Anh!
Mỉm cười với em nhé!