Trang

Thứ Hai, 21 tháng 1, 2013

Thơ của một người

 


MƯA


Hà nội một đêm mưa


Phố phường xưa trắng xoá


Người vội đi hối hả


Tim anh, anh nơi đâu?


 


Trong một căn phòng nhỏ


Một cô bé mơ màng


Ngoài trời cơn mưa đổ


Ngỡ ngàng phút giây xưa.


EM NGỐC


Có một nỗi buồn từ hôm trước.


Em hồn nhiên còn lưu lại mãi đến giờ.


Sao ngây thơ  em tôi ngốc  thế nhỉ


Hãy mỉm cười cho buồn ơi bay đi.


 


ĐẶT TÊN CHO KHÚC NÀY THẾ NÀO Ạ?


Có tiếng gió từ đâu?


Mà hàng cây vẫy gọi


Có cái gì đọng lại


Từ trái tim một người.....


Nhà bên hoa bưởi rơi


Một vầng mây màu trắng


Dưới muôn ngàn ánh nắng


Hoa bưởi trắng đưa hương.


Có người thấy vẫn vương...


Dài quá


Em tôi cười rồi


 


Không có nhận xét nào: