Khi nỗi buồn dâng ngập con tim
Em lặng lẽ nhìn dòng sông chảy
Sao chở nặng nhhiều nỗi niềm đến vậy
Mà vẫn hiền hoà, vẫn cứ bao dung
Khi nỗi buồn thiêu đốt con tim
Em lặng lẽ ngắm nhìn ngọn lửa
Để thấy xót xa cho cây nến nhỏ
Không còn đau đã cháy hết mình
Em vẫn cười dù hoá đá con tim
Và chỉ khóc lúc ngập tràn hạnh phúc
Nước mắt đâu có đem nỗi buồn đi được
Em chẳng là ai nếu không hiểu nổi mình
Em vẫn cười dù đau nát con tim
Chẳng thể mãi trốn bên ngoài cuộc sống
Em lại đứng ở giữa đời gió lộng
Và thấy mình được sống để yêu thương
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét